
Cuộc đời như dòng sông, khi chảy xiết, khi lặng lẽ. Chẳng ai có thể nắm bắt hay ép buộc dòng nước đi theo ý mình. Ta hiểu rằng, mọi thứ đến và đi đều có nhân duyên của nó. Người đến ta trân trọng, người đi ta nhẹ buông. Tiền tài, danh vọng, được mất, tất cả chỉ như gió thoảng mây trôi, có cũng tốt, không có cũng chẳng sao. Ta chọn sống với tâm bình an, đón nhận mọi điều như nó vốn là, không tranh dành, không hơn thua, không cưỡng cầu điều trái duyên. Bởi ta cũng đủ trưởng thành để biết rằng, khi tâm tĩnh lặng, cuộc đời tự khắc an nhiên.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét