Chúng ta càng chánh niệm trên thân, chúng ta càng có khả năng biết rằng
thân chúng ta không là gì cả ngoài sự kết hợp của tứ đại. Trong thân mình,
chúng ta có thể biết về những năng lượng của tứ đại, đó là cứng, mềm, tan chảy,
kết dính, vận động hay đứng yên, nóng và lạnh. Nếu chúng ta cảm thấy khỏe, năng
lượng của sự cứng hay đặc là nổi trội. Một trong những năng lượng này phải nội
trội trong một khoảnh khắc. Các năng lượng đó không phải là ai đó hay cái gì
đó. Chúng xuất hiện không từ nơi nào và diệt đi không về nơi nào. Những năng
lượng hay sức mạnh này xuất hiện và biến mất trong một khoảng thời gian rất
ngắn. Chúng không tồn tại trước khoảnh khắc hiện tại và không tồn tại sau
khoảnh khắc hiện tại. Những năng lượng hay sức mạnh này đang diễn ra mỗi khoảnh
khắc. Mặc dù chúng có kết nối đến nhau, nhưng chúng không phải là giống nhau.
Trên thực tế, đó là sức mạnh và năng lượng của Bản Chất Thường Hằng Gốc.
Mục đích của chánh niệm là để hay biết những sức mạnh hay năng lượng của
Bản Chất Vô Thường Gốc. Những sức mạnh hay năng lượng này liên tục sinh lên và
diệt đi. Chúng ta càng biết về bản thân mình, chúng ta càng có khả năng buông
bỏ sự hiểu biết sai lầm về ai đó hoặc cái gì đó, “tôi” hay là “của tôi”, hiểu
lầm các sức mạnh hay năng lượng là cái gì đó. Khi chúng ta biết về chuyển động
của thân, chúng ta lầm hiểu rằng “tôi đang chuyển động”. Khi chúng ta biết về
cái nóng, chúng ta lầm hiểu rằng “tôi đang nóng”. Khi chúng ta cảm thấy mệt,
chúng ta lầm hiểu rằng “tôi đang cảm thấy mệt”. Khi nhận ra cái gì đó, chúng ta
nghĩ rằng “tôi nhớ ra nó”. Nếu có ham muốn làm cái gì đó, chúng ta sẽ lầm hiểu
rằng “tôi muốn làm cái đó”. Nếu thức hay tâm hay biết xuất hiện, chúng ta lầm
hiểu rằng “tôi biết nó”. Ý niệm về “tôi” hay “bạn”, “đàn ông” hay “đàn bà” đã cắm
rễ sâu trong tâm chúng ta.
Do dính mắc vào sự hiểu biết sai lầm mà chúng ta không thể hiểu vượt lên
trên cái này hay cái kia, cái gì đó hay ai đó. Chúng ta cần phải tự mình chánh
niệm và rồi phải có khả năng biết về sức mạnh hay năng lượng của Bản Chất Vô
Thường. Chúng ta cần nghe Pháp và Giáo lý của Đức Phật để có khả năng xả ly
khỏi cái hiểu sai lầm thông thường.
Để biết về thiền, chúng ta cần phải hành thiền. Để biết về giữ giới,
chúng ta cần phải giữ giới. Để biết về các việc thiện Pháp, chúng ta phải làm
các việc thiện Pháp, nhưng chúng ta phải cẩn thận để chỉ làm mà thôi, chỉ sử
dụng mà thôi, chỉ kinh nghiệm mà thôi và chỉ biết mà thôi, không dính mắc cũng
không chối bỏ. Có thể hiểu hay không hiểu về lời chỉ dạy của tôi hay về sự thực
hành. Nếu có cái hiểu, cần cố gắng xả ly khỏi cái hiểu đó. Nếu không hiểu, cố
gắng xả ly khỏi cái không hiểu đó. Để có khả năng xả ly khỏi cái gì đó, chúng
ta cần phải buông bỏ thói quen chú ý đến cái gì đó.
(Trích sách: Từ Vô Minh đến Minh - Chuyển ngữ: Phật tử Lan Nanika)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét