Tôi
khuyên các bạn cố gắng tìm hiểu thêm về đau khổ (dukkha): để thực sự nhìn thấy
và nhận lấy nỗi khổ của bạn. Cố gắng hiểu nó khi bạn cảm thấy đau đớn về thể
xác, tuyệt vọng và thống khổ hoặc thù hằn và ghét bỏ - dù dưới bất cứ hình thức
nào, dưới bất cứ mức độ nào, dù quá trớn hay có chừng mực. Lời khuyên này không
có nghĩa là để được giác ngộ bạn phải chịu đau khổ một cách bi ai, cùng cực.
Bạn không phải bị tước đoạt hết mọi thứ hay bị tra tấn trên giá hành hình; có
nghĩa là khả năng có thể nhìn thấy và hiểu được đau khổ, ngay cả nếu đau khổ
chỉ là một cảm giác thoáng qua của sự không bằng lòng.
Rất dễ
tìm thấy một sự bào chữa cho những vấn đề của chúng ta. 'Nếu mẹ tôi đã thực sự
thương tôi hoặc nếu mọi người xung quanh tôi đã thực sự khôn khéo, hy sinh một
cách đầy đủ trong việc chu cấp một môi trường hoàn chỉnh cho tôi, tôi đã không
có những vấn đề thuộc về cảm xúc như bây giờ'. Điều này nghe thật là vô lý! Tuy
vậy đó là cách một số người đã thực sự nhìn đời, nghĩ rằng họ thấy lúng túng và
khổ sở bởi vì thế giới đối xử bất công đối với họ. Nhưng với phương thức này
của Khổ Đế, ngay cả nếu chúng ta đã có một đời sống thật đau khổ, điều chúng ta
đang nhìn thấy không phải là sự đau khổ đến từ đó, mà là những gì chúng ta tạo
ra trong tâm trí của chúng ta xung quanh nó. Đây là một sự thức tỉnh của con
người - một sự giác ngộ đến với chân lý về đau khổ. Và đó là một chân lý kỳ
diệu bởi vì nó không còn đổ lỗi cho những người khác về cái đau khổ mà ta đang
phải gánh chịu. Như vậy, cách giải quyết vấn đề của đạo Phật rất là độc đáo so
với những tôn giáo khác bởi vì Đạo Phật chú trọng con đường dẫn ra khỏi đau khổ
qua sự sáng suốt, thoát khỏi những vọng tưởng vô minh, chớ không phải tìm cách
đạt được những trạng thái hoan lạc hay sự hội nhập với cái Chân Tối Thượng.
Ngay
lúc này tôi không cho rằng những điều khác không phải là nguồn gốc của sự thất
vọng và những cáu kỉnh, song những gì chúng ta vạch ra với lời dạy này là những
phản ứng của chúng ta đối với đời sống. Nếu có ai xấu với bạn hoặc có chủ tâm
ác ý làm khổ bạn, và bạn nghĩ họ chính là người đang làm bạn đau khổ, bạn vẫn
chưa hiểu được Khổ Đế. Ngay cả hắn đang rút móng tay của bạn hay đang làm những
chuyện hãi hùng khác đối với bạn - chừng nào bạn còn nghĩ chính bạn đang chịu
đau khổ gây ra bởi người đó, bạn vẫn chưa hiểu được Khổ Đế. Muốn hiểu đau khổ
phải thấy rõ ràng phản ứng của ta đối với người đang rút móng tay của ta, 'Ta
căm ghét ngươi' đó là đau khổ. Sự rút móng tay gây ra đau đớn, nhưng sự đau khổ
liên quan đến 'Ta căm ghét ngươi' và 'Tại sao ngươi đối xử với ta như thế vậy'
và 'Ta sẽ không bao giờ tha thứ ngươi'.
Tuy
vậy, đừng chờ đến khi một người nào đó rút móng tay bạn rồi mới thực hành Khổ
Đế. Hãy thử nó với những việc nhỏ nhặt, ví dụ một người nào đó không tế nhị
hoặc khiếm nhã thô lỗ làm ra vẻ không biết đến bạn. Nếu bạn khổ vì người đó
khinh thường hoặc xúc phạm bạn bằng cách nào đó, bạn có thể thực hành điều đó
trong bất cứ tình huống nào. Có nhiều lần trong đời sống hằng ngày khi chúng ta
bị xúc phạm hoặc tổn thương. Chúng ta có thể cảm thấy bị chọc tức hoặc bực mình
bằng cách nhìn thấy dáng đi hoặc cái nhìn của một người nào đó. Có khi chính
bạn đang cảm thấy ghét ai chỉ vì dáng người đó đi hoặc vì họ không làm những
việc đáng làm - nhiều người có thể cảm thấy khó chịu hoặc giận dữ về những điều
như thế. Dù cho người đó chưa thực sự phương hại đến bạn hoặc làm những việc
như rút móng tay của bạn, bạn vẫn khổ. Nếu bạn không thể nhìn thấy đau khổ
trong những trường hợp đơn giản này, bạn sẽ không bao giờ có thể phản ứng một
cách quả cảm trong trường hợp có người nào đó thực sự rút những móng tay của
bạn!
Chúng
ta chạm trán với những bất mãn nhỏ nhặt trong cái tầm thường của đời sống.
Chúng ta nhìn vào những trường hợp chúng ta có thể bị phương hại và xúc phạm
hoặc bị phiền nhiễu và chọc tức bởi những người hàng xóm, bởi những người mình
đã sống chung, bởi Bà Thatcher, bởi những lề thói hoặc bởi chính chúng ta.
Chúng ta biết rằng cái đau khổ này phải được hiểu. Chúng ta thực hành bằng cách
thực sự nhìn vào cái đau khổ này như một đối tượng và hiểu nó: 'Đây là cái
khổ'. Như thế chúng ta mới có được sự nội chứng về đau khổ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét