Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Bài tập Thiền Vắng Lặng


Khi ta hành thiền để an trụ tâm thì có những chướng ngại sẽ xuất hiện, bao gồm tham ái, sân hận, bất an giao động, dã dượi buồn ngủ, và hoài nghi. Tuy nhiên khi duy trì thực hành thì những trạng thái tâm thiện sẽ có mặt: ĐỊNH tâm diệt trừ tham ái, HỶ diệt trừ sân hận, LẠC diệt trừ bất an giao động, TẦM (hướng tâm chính xác và trực tiếp vào đối tượng) diệt trừ dã dượi buồn ngủ, TỨ (áp đặt tâm trên đối tượng) diệt trừ hoài nghi.
Chúng ta thường bị phân tán, loạn động vì luôn tiếp xúc với sáu loại đối tượng – hình ảnh, âm thanh, mùi, vị, cảm giác khi xúc chạm…vv. Tâm ta cứ đi lang thang từ đối tượng này sang đối tượng khác từng khoảnh khắc một. Phát triển định tâm (samātha bhāvanā) là một phương cách để an trụ tâm. Từ trạng thái tâm phóng dật, ta cố gắng đặt sự chú tâm trên một đối tượng nhất định, bỏ qua các đối tượng khác. Chú tâm có nghĩa là cùng ở với đối tượng.
Định tâm do quan sát hơi thở được tu tập, được làm cho sung mãn, thì sẽ an lạc và bình tĩnh. Để phát triển định tâm, chúng ta luyện tập việc ghi nhận, hay biết hơi thở giúp tâm an tĩnh, không còn bị xao lãng, dao động.
Kỳ trước: 
THIỀN VẮNG LẶNG VÀ SỰ AN ỔN TÂM

Thiền Giữa Đời Thường: Phương pháp Thiền Phật giáo nguyên thủy (Thiền Vipassana)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét