Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Bài tập Thiền Vắng Lặng

"Khi hành thiền bạn nên chọn một đề mục để quan sát, ghi nhận. Ðề mục này gọi là đề mục chính. Theo truyền thống, thiền sinh thường quan sát hơi thở, lấy hơi thở làm đề mục chính. Khi ngồi thiền hãy ghi nhận, hay biết hơi thở ra, hơi thở vào tại nơi tiếp xúc của hơi thở với thân, thông thường là khu vực dưới cánh mũi và trên môi trên hoặc hơi thở ra vào ở 2 cánh mũi.

- Hãy ghi nhận bản chất của hơi thở, đó là sự chuyển động hay nâng đỡ, chứ không phải quan sát hình dáng của hơi thở. Hãy cố gắng quán sát hơi thở vào và hơi thở ra riêng biệt nhau, đừng nhập chung. Ðừng để tâm chạy theo hơi thở vào trong cơ thể hay hơi thở ra khỏi cơ thể.

- Như thế, hơi thở là đề mục chính trong việc hành thiền của bạn. Khi không có đề mục lạ chen vào thì bạn hãy tiếp tục ghi nhận hơi thở. Khi có đề mục phụ nổi bật xuất hiện, hãy ghi nhận, ý thức, ghi nhận đề mục này rồi trở về lại với đề mục chính là hơi thở. Ðừng thúc ép, dồn nén mình, hãy quán sát đối tượng một cách thoải mái, nhẹ nhàng.

- Một số người không thích hợp với đề mục hơi thở vì không thể chú tâm hoặc cảm thấy khó khăn ghi nhận hơi thở ra vào thì có thể chọn chuyển động "phồng xẹp" của bụng làm đề mục chính. Chú tâm vào bụng và ghi nhận chuyển động phồng xẹp của bụng từ lúc khởi đầu cho đến khi chấm dứt. Nếu không thấy được sự phồng xẹp, bạn có thể đặt tay lên bụng để cảm nhận sự chuyển động. Sau một vài lần làm như thế, bạn có thể theo dõi được chuyển động phồng xẹp mà không cần đặt tay lên bụng nữa.

- Tóm lại, bạn có thể chọn hơi thở hoặc chuyển động của bụng làm đề mục chính cho việc hành thiền. Nếu là thiền sinh mới bắt đầu thực tập, bạn có thể thử mỗi phương pháp trong một thời gian và xem phương pháp nào thích hợp và đễ dàng giúp cho mình định tâm thì hãy chọn phương pháp đó. Một khi đã chọn xong, hãy nỗ lực tinh tấn theo dõi đề mục đó"
Hòa thượng Silananda
Kỳ trước: 

THIỀN VẮNG LẶNG VÀ SỰ AN ỔN TÂM

Thiền Giữa Đời Thường: Phương pháp Thiền Phật giáo nguyên thủy (Thiền Vipassana)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét